Phượt thủ Việt san sớt về xin visa, vật bất ly thân, công việc trên đường và những con số tuyệt hảo trong hơn 1.000 ngày vòng quanh toàn cầu.
Chàng trai quê Tiền Giang mở đầu hành trình phượt xe máy vòng quanh toàn cầu từ Sài Gòn, ngày 1/6/2017. Bỏ qua hoài nghi của nhiều người về chuyến đi viển vông, với Khoa, đây là ước mơ đã được nuôi dưỡng suốt 20 năm.
Giữa tháng 4/2020, trước diễn biến phức tạp của Covid-19, anh buộc phải dừng hành trình tại Mozambique, thay vì dấu mốc tròn 3 năm 1/6/2020.
Ngày 16/6, Khoa chính thức trở về VN, trên chuyến bay thương nghiệp từ Nam Phi về Hà Nội. Hiện anh đang cách ly tập trung tại Hưng Yên. Dưới đây là những san sớt của anh về chuyến đi 1.111 ngày.
Trong suốt hành trình trải dài hơn 80.000 km đường của mình, Khoa đã đặt chân tới 7 châu lục, khoảng 65 quốc gia, băng qua đường xích đạo khoảng 8 lần. Trong đó, anh không theo trình tự tuần tự. Cụ thể là châu Á – châu Âu – Nam Mỹ – Bắc Mỹ – châu Âu – Bắc Mỹ – châu Úc – châu Á – châu Úc – Nam Mỹ – châu Nam Cực – Nam Mỹ – Châu Phi, trước khi trở về VN.
Trong đó, châu Mỹ là nơi anh ở lại lâu và vận chuyển nhiều nhất, trong 8 tháng. Anh cho biết, lý do lớn nhất là kì vọng xin visa và đợi gửi xe xuyên các châu lục. “Mình dự kiến sẽ ở châu Phi dài hơn châu Mỹ, tuy nhiên kế hoạch không thành do dịch bệnh”.
Anh cho biết, trong suốt chuyến đi, để đảm bảo lộ phí đi đường và tương trợ gia đình, anh làm quảng cáo, khuôn mặt thương hiệu cho các nhãn hàng.
Visa có thể được xem là một trong những thử thách, vì mỗi nước có yêu cầu về hồ sơ, thủ tục, cách tính sổ khác nhau. thuở đầu Khoa chỉ định đi từ VN tới Paris, Pháp, vì vậy phải tính trước đường đi và xin trước visa cùng giấy thông hành cho xe máy tới Ấn Độ, Pakistan và châu Âu.
Những quốc gia khác trong hành trình, để chuyến đi tiện lợi, không bị đứt đoạn, giải pháp tối ưu của Khoa là xin visa theo hình thức “cuốn chiếu”. Khi tới Chile, anh sẽ xin visa Peru và từ Peru tiếp tục xin cấp thị thực Brasil. Một số quốc gia có thị thực điện tử e-visa, anh đăng ký trước qua mạng và tới văn phòng để lấy dấu vân tay.
Tuy nhiên, quá trình cũng gặp phải nhiều phức tạp vì không có vé tàu bay hay phòng hotel đặt trước. Ngoài ra, một số quốc gia yêu cầu phải chứng minh tài chính hoặc buộc trở về VN mới xin được thị thực như Iran, Thổ Nhĩ Kỳ và Nam Phi. Rất may mắn, anh thường nhận được sự trợ giúp từ Đại sứ quán VN tại các nước. Gần đây nhất là từ Mozambique, anh đã được tương trợ hoàn thành hồ sơ nhập cảnh, để có thể tới sân bay Nam Phi về nước thành công.
“Tuy nhiên, không phải quốc gia nào cũng xin được visa, vì vậy mình buộc phải bỏ qua, như Thổ Nhĩ Kỳ”, anh nói.
“khách du lịch đồng hành” của Khoa là chiếc xe Wave đời 2008, mang đại dương số 63. Đây là chiếc xe trước tiên anh mua và đã theo anh hơn 10 năm, trong các chuyến đi du lịch ở VN và trên khắp toàn cầu.
Khoa cho biết, dù anh ngủ ở đâu, chiếc xe cũng phải ở ngay bên cạnh. Khi đi thuê phòng phải hỏi xem có thể mang xe vào hay không, để đỡ mưa gió. Nếu không được sẽ phải khóa lưu ý.
“Mình hoàn toàn có thể mua một chiếc xe mới nhưng chuyến đi này, mình muốn gắn bó duy nhất với người khách du lịch đã bên cạnh mình, đưa mình tới mọi nẻo đường suốt 10 năm nay”.
Trong suốt hành trình, chiếc xe từng gặp trục trặc nhiều lần như rơi đèn xi nhan, tuột dây điện, thủng lốp, săm. hồ hết, anh đều có thể tự sửa và thay thế phụ tùng. Một lần, chiếc xe bị hỏng nặng trên cao tốc US29 tại Mỹ, anh đã may mắn được một người đàn ông địa phương tên Pinto tương trợ. Khi ấy, ông chủ động dừng xe và hỏi thăm anh, kéo xe về cho ở nhà và đưa anh đi cả trăm km để sửa xe.
Trong hành trình, khi vận chuyển qua các châu lục, anh phải gửi xe máy theo đường tàu đại dương, hồ hết người và xe sẽ không tới một điểm cùng thời kì. Có nhiều quốc gia không cho nhập cảnh xe máy và khi vận chuyển trong TP, anh không chạy xe để tránh gây lưu ý. Lúc này, đi bộ hay sử dụng các phương tiện công cộng như xe bus, skytran là lựa chọn tối ưu. Ở một số quốc gia xin được thị thực cấp tại sân bay (visa on arrival) như Haiti, anh có thể đi xe ôm.
Anh san sớt, ngoài tự đi bằng motor, việc sử dụng các phương tiện công cộng theo hình thức du lịch bụi và nghe chuyện từ những người tài xế, giúp anh tìm hiểu được thêm về văn hóa, lối sống người dân ở các nước.
Anh nhớ, khi tới với Iquios, TP tách biệt với toàn cầu, nằm giữa rừng già amazon ở Peru, anh được trải nghiệm đi xuồng máy xuyên đêm nhưng mà không bật đèn. xung quanh anh là tiếng ồn của động cơ, mùi xăng dầu nồng nực.
“Với mình, đây là một trải nghiệm rất hay. Chiếc xuồng thô sơ chạy 12 tiếng xuyên rừng, với véc tơ vận tốc tức thời 70 – 80 km/h, khác lạ không bật đèn. Mình nghĩ nếu lúc ấy gặp trở ngại vật hoặc xuồng khác chắc sẽ đâm vào. Trong bóng đêm như vậy, không ai có thể thấy áo phao, vì vậy đành phó mặc cho người lái tàu”, anh kể.
Điều quan yếu nhất với Khoa trong hành trình là phải mang theo một thân thể khỏe mạnh, sự tỉnh táo, một trái tim rộng mở để ngắm nhìn toàn cầu và một mục tiêu để theo đuổi.
Ngoài xe máy, một vật Khoa không thể thiếu là smartphone di động. Đây cũng là “người khách du lịch” giúp anh xem đường đi, tìm kiếm thông tin, gọi cứu nạn và liên lạc, duy trì công việc.
Vật tiếp theo anh luôn mang bên mình là một chiếc túi ngủ, để có thể tiện ngơi nghỉ dọc đường. Một chiếc dao đa năng cũng rất quan yếu. Ngoài để làm những công việc như gọt hoa quả, cắt dây thì nó có thể làm vật bảo vệ khách du lịch dạng thân.
Khoa cho biết, anh rất may mắn khi chưa bao giờ phải sử dụng nó trong trường hợp tự vệ. “Nói thật, nếu có gặp nguy hiểm thì mình sẽ nghĩ cách bỏ chạy, chứ không chống trả đâu”, anh vui vẻ san sớt.
Chiếc khăn rằn cũng giúp ích nhiều trong chuyến đi của Khoa. Khăn vừa có thể làm khăn tắm, khẩu trang, giữ ấm cổ họng. Trong một vài trường hợp, khăn còn được sử dụng để buộc đồ.
Vật sau cuối nhưng mà anh không thể thiếu là mũ bảo hiểm và ba lô. Anh cho biết, do thói quen nên đi đâu thiếu ba lô sẽ cảm thấy rất trống vắng và khó chịu. Ba lô vừa có thể giúp mang theo đồ ăn, nước uống, dây sạc, vừa có thể là vật bảo vệ lưng khi chạy xe máy đường dài.
Với Khoa, dị đồng tiếng nói gây ra một tí phức tạp trong hành trình. tới với các quốc gia không sử dụng tiếng Anh, anh phải tải về các ứng dụng dịch offline. Trước khi tới, anh sẽ tìm trước các từ và câu các câu phổ thông để lưu lại trong smartphone.
Về thời tiết, anh đã trải nghiệm hết những nơi cực lạnh như Bắc Âu, Nam Cực; luôn trong tình trạng ướt nhẹp vì tắm mưa 2 tháng ở bờ Đông Mỹ hay nóng cháy da thịt ở Trung Đông, Tây Úc, châu Phi. Ngoài ra là nhiều cơn mưa đá ở Andes và bão tuyết. Tuy nhiên, anh cảm thấy rất may mắn vì được “trời phú” cho sức khỏe tốt. Vì vậy trong hành trình, anh không gặp bất kể bệnh gì, ngoài một lần gặp sự cố dẫm phải nhím đại dương ở Mauritius.
Vì vậy, điều anh hài lòng nhất trong hành trình là “3 không”, không tai nạn, va đụng, té xe, gặp sự cố hay kẻ xấu; không bị ốm hay mắc bệnh; không có bất kỳ giấy phạt chạy xe sai quy định và đảm bảo hồ sơ luôn đúng hạn.
Sau chuyến đi, điều Khoa học được chính là “Không có thứ gì là nhất. Mỗi ngày, mình được đi và được sống để đón nhận nhiều điều mới”. Tất cả những ngày trong hành trình đều là một ngày đáng nhớ. Có những ngày dù không có gì khác lạ, cảnh xung quanh chỉ toàn cát là cát, đều ghi ấn dấu ấn rất riêng trong anh.
Với Khoa, điều quan yếu nhất là sau 1.111 ngày, anh đã có những trải nghiệm vô giá, trải nghiệm biết bao điều kỳ diệu, hay ho. Một trong những tài sản nhỏ là hơn 200.000 tấm ảnh, video và 800.000 từ trong nhật ký hành trình. Điều thoả nguyện nhất là ước mơ lớn trong đời đã được hoàn thành.
“3 năm vừa rồi tưởng lâu nhưng lại hệt như một giấc mơ vội, cuộc vui nào rồi cũng tàn, không có gì là mãi mãi, trong cuộc đời ngắn ngủi của loài người như vậy, nên một lần dám bước đi không ngần ngại như quãng thời kì ấy thì sau này lúc gần đất xa trời cũng không còn gì hối tiếc”, anh san sớt
Sau khi tuân thủ các giải pháp phòng, chống dịch của quốc gia, sau khi về nhà, anh có thể thực hiện cuốn sách 1111, để dành tiền gây quỹ cho trẻ em mồ côi, cơ nhỡ. “Biết đâu, mình sẽ lại thực hiện những chuyến đi mới”.
Lan Hương
No comments:
Post a Comment