tp.Đà NẵngThay vì chạy khỏi tâm dịch, những vị khách mắc kẹt ở lại, cùng tập thể F&B nấu hàng nghìn suất cơm gửi vào bệnh viện, khu cách ly.
Ngày Hà Nội hết cách ly xã hội, cuối tháng 4, Trần Phi Long ngay lập tức bay vào tp.Đà Nẵng để xây dựng một cơ sở mới, nằm trong chuỗi nhà hàng anh đang cai quản. Đó sẽ là một beer club có tầm nhìn về phía sông Hàn, nằm trên đường Trần Văn Trứ – khu phố mới tập trung hàng loạt nhà hàng ẩm thực.
Ba tháng VN không xuất hiện ca truyền nhiễm tập thể, đường bay quốc tế chưa nối lại, nhưng lượng khách nội địa tới tp.Đà Nẵng tăng tới 90%. Hơn 1,4 triệu người tới TP này trong tháng bảy, khắc ghi những ngày hè sôi động của du lịch miền Trung. Cuối tháng bảy, nhà hàng hoàn thiện khâu trang trí sau cuối, dự kiến khai trương vào ngày trước tiên của tháng tám. Nhưng cách khai trương đúng một tuần, 24/7, tp.Đà Nẵng xuất hiện ca nghi nhiễm nCoV. Người đàn ông 57 tuổi được xác nhận là “bệnh nhân 416” sáng 25/7.
Ba ngày sau, TP cách ly xã hội hơn 1,1 triệu dân, mọi phương tiện vận chuyển khách tới và đi tạm ngừng hoạt động. Anh Long mắc kẹt trong TP, không yên lòng khi mỗi ngày trôi qua nghe thêm hàng chục ca nhiễm, đỉnh điểm sáng 31/7 ghi nhận 45 ca.
Ngày 1/8 tới, không có lễ khai trương nào diễn ra như dự trù, không có hoa tươi chúc mừng, không có thực khách ngồi chạm cốc, gọi món. Chỉ có hàng chục nhân loại kín mít khẩu trang, găng tay ngồi đóng gói hơn 2.000 suất cơm canh chuyển tới các bệnh viện, khu cách ly trong TP. vội vàng, nhưng không lộn xộn.
Trần Phi Long có mặt trong bếp từ 8h. Anh đeo khẩu trang, đội mũ nylon trùm đầu, chia cơm canh, xếp đồ tráng mồm, đóng gói để kịp giao cơm tới các khu cách ly lúc 10h30 và 17h chiều. Công việc ngày trước tiên kết thúc lúc 21h, khi đã thu vén xong. Bộ quần áo trên người anh ám đầy mùi thức ăn, “không còn tí dáng vẻ nào của một cai quản cấp cao”.
Nhà hàng anh Long làm cai quản trở thành bếp ăn thứ ba sau nhì bếp ở quận Sơn Trà và Hải Châu của “Da Nang Kitchen” – một nhóm tự nguyện do bà Nguyễn Trúc Chi, vị khách Sài Gòn mắc kẹt lại tp.Đà Nẵng sau ngày 28/7 sáng lập. Là chuyên gia ẩm thực, bà mời gọi tập thể F&B tp.Đà Nẵng (kinh doanh dịch vụ nhà hàng, quầy ăn uống) tổ chức một bếp ăn, nấu cơm gửi vào bệnh viện, khu cách ly cho y chưng sĩ, đội viên trên tuyến đầu chống dịch. Chỉ trong một ngày, hơn 100 thành viên là ông chủ, cai quản cấp cao của các nhà hàng lớn đang hoạt động ở tp.Đà Nẵng tham gia, ý thức “ai có gì góp nấy”.
Bếp ăn có chuỗi cung ứng riêng, thực hiện theo quy định an toàn thực phẩm của Sở Y tế. tự nguyện viên tham gia phải được xét nghiệm nCoV, khai báo y tế mỗi ngày. Họ chia ba ca làm việc, mỗi ca khoảng mười người, không quá đông để đảm bảo an toàn phòng dịch. vật liệu được chuyển từ các trang trại Đà Lạt về, do đội cung ứng là các chủ nhà hàng phụ trách.
Trần Phi Long cùng hơn nhì mươi viên chức nhà hàng, giám đốc ẩm thực, bếp trưởng tự nguyện ở lại phục vụ. Mong muốn “Để dịch bệnh qua đi rồi nghĩ tới việc kiếm tiền, thời khắc này, bọn mình chỉ muốn san sẻ cùng tp.Đà Nẵng”.
Lần trước tiên làm món ăn kiểu cơm văn phòng cho khu cách ly khiến Long “có chút hoảng loạn”. Anh kể hôm đó, bếp trưởng mượn một chiếc lò có sức hấp 300 suất cơm trong vòng một tiếng. Vận hành chưa quen, họ phải điều chỉnh và sau cuối cơm bị nhão. Anh chỉ mong “bữa ăn đó không quá khó nuốt”.
Trước thời khắc tp.Đà Nẵng cách ly xã hội, TP chứng kiến từng đoàn người tháo chạy khỏi tâm dịch, khi sân bay, ga tàu chật ních. Bích Hương, giám đốc truyền thông một KDL ở tp.Đà Nẵng hay tin, liền bốc máy gọi về nhà “Lần này con không về đâu”, mặc cho mẹ chị kêu than.
Chị nhớ những ngày đầu tháng ba, trong đợt dịch trước tiên TP ghi nhận sáu ca mắc, chủ yếu là khách du lịch nước ngoài. Bích Hương khi đó đã xách vali ra thẳng sân bay về miền Tây, ở quê nhà tránh dịch suốt nhì tháng. “Nghe Covid đùng đùng tới là sợ. Gia đình hiện lên trước tiên, Hương chỉ muốn về với ba mẹ”, chị kể.
Nhưng lần này, tp.Đà Nẵng đã trở thành tâm dịch, đi về không an toàn cho cả xóm, Hương quyết định ở lại. Cùng lúc biết ý tưởng của bà Trúc Chi, chị ngay lập tức tham gia với vai trò trưởng nhóm truyền thông. Có ngày, Hương chỉ ngủ 3 – 4 tiếng để điều phối công việc.
Gần nhì tuần trôi qua, bếp ăn vận hành gần như ổn định. Thực đơn mỗi bữa khác nhau, có đủ tinh bột, chất đạm, rau để người ăn không bị ngán. Số suất ăn, vị trí hàng ngày, nhóm tiếp nhận từ Sở Y tế TP. Ban điều hành phân bố số lượng tới từng điểm, lưu mẫu để kiểm tra. Mỗi ngày nhì lần 10h30 và 17h, các suất cơm được đưa tới một điểm để lực lượng phụ trách đưa vào khu cách ly, thay vì trao tay trực tiếp, đảm bảo an toàn mùa dịch.
Kinh phí hoạt động của nhóm ngoài thành viên đóng góp, còn tới từ sự ủng hộ của tập thể. Các mạnh thường quân thỉnh thoảng chỉ là người dân, phóng xe qua xách theo 5 ký gà ta đã làm tinh khiết. Hay ông chủ trang trại ở tận Đăk Lăk gửi vài thùng sữa dê…
Động lực để hàng trăm nhân loại mười ba ngày chưa một buổi ngừng tay bên bếp lửa, thỉnh thoảng chỉ là lời nhắn “cơm ngon” gửi từ trong khu cách ly, hoặc tấm hình chụp báo suất cơm đã hết nhẵn. Nhưng có lúc, Hương cũng tiếc suất ăn mang đi còn sốt dẻo, nhưng khi các chưng sĩ, đội viên xong việc, mở hộp cơm ra đã nguội vì quá giờ ăn từ lâu.
Trần Long thấy mừng, khi một số buổi sáng đọc tin không có ca nhiễm mới. Anh mong những ngày nấu cơm cách ly sẽ nhanh kết thúc, vì điều đó đồng nghĩa với dịch đã được khống chế.
Còn với Bích Hương, bao giờ tp.Đà Nẵng hết dịch, cô sẽ đặt vé tàu bay sớm nhất về miền Tây để ba mẹ thấy mặt, yên lòng.
Hoàng Phương
No comments:
Post a Comment