Sau lần trước tiên đặt chân tới một nơi không được trái đất chấp nhận, nam du khách mở màn bị mê hoặc bởi vì những nơi tới tương tự.
Năm 2009, cây viết du lịch người Brazil Guilherme Canever tới Somaliland, một vùng đất tuyên bố độc lập khỏi Somalia năm 1991. tới nay, nơi này vẫn không được xác nhận quyền tự trị, dù có hệ thống chính trị, chính phủ, tiền tệ riêng. Nhưng điều này lại khiến Canever mê mẩn tới nỗi dành hơn 10 năm sau đó để tới thăm 15 “quốc gia” khác – những nơi đều không chính thức tồn tại.
Lần đầu tới một nơi không được Liên hợp quốc xác nhận, Canever rất ngạc nhiên khi biết rằng thị thực do Somalia cấp không giúp anh có thể nhập cảnh Somaliland. Anh cần một thị thực riêng, do nơi này cấp, và phải đổi tiền để lấy nội tệ. “Điều này mê hoặc tôi rất nhiều, vì tôi đang bước vào một giang sơn không được bất kỳ quốc gia nào trên trái đất xác nhận”.
Sau Somaliland, Canever tiếp tục tới các nơi như Cộng hòa Transnistria, Cộng hòa Kosovo, Tây Sahara, Cộng hòa Bắc Síp Thổ Nhĩ Kỳ, quốc gia Palestine, Cộng hòa Abkhazia, Cộng hòa Nagorno-Karabakh, Cộng hòa Nam Ossetia… Ngoài ra, anh còn tới các khu tự trị ở Nga, Cộng hòa Karakalpak, Kashmir, Đông Turkestan… Canever cho biết, có rất nhiều khu vực tự trị trên trái đất. Nhưng anh tới những nơi này vì chúng khiến mình quan tâm nhất.
Canever hiện viết một cuốn sách về các trải nghiệm của mình khi đi du lịch ở những vùng đất không được xác nhận đó. Trong cuốn sách, anh nói về lịch sử và tình hình chính trị. Tuy nhiên anh nhấn mạnh cuốn sách không bao gồm ý kiến cá nhân, hay bất kỳ sự phán xét nào. Canever đơn giản chỉ muốn làm mướn việc ghi lại lịch sử. “Có nhiều nơi không ai biết tới, như Transnistria. Nhiều người muốn biết làm thế nào để tới đó và tới đó rồi thì làm gì”.
Trước mỗi chuyến đi, nam du khách nghiên cứu tư liệu rất nhiều về nơi tới mới, khác nhau là các nơi có xung đột. Trong các nơi anh tới, có nơi khó tiếp cận, nhưng cũng có những nơi rất đơn giản vì đang phát triển thành nơi tới du lịch hút khách như Đài Loan.
Canever tiếp cận các nơi tới với tư cách là du khách, không phải là nhà ngoại giao hay chính trị. “Tôi chỉ muốn đi và hiểu, xem những gì đang xảy ra ở nơi đó”. Và những nơi này khiến Canever ghé thăm cảm thấy như mình đang được hưởng đặc ân khác nhau tới nỗi anh buộc phải san sẻ kinh nghiệm của mình với trái đất.
Vào những năm 2000, Canever ngừng ghé thăm những điểm du lịch chính, được nhiều người biết tới. Thay vào đó, anh tới ở cùng người dân địa phương, nhiều nhất có thể. Anh muốn tìm hiểu cuộc sống, lắng tai những câu chuyện, học các thói quen và ăn đồ ăn của họ. Nam du khách thích đi du lịch một mình, vì điều đó buộc anh phải cởi mở với những người mới, và có nhiều trải nghiệm thú vị. “Tôi thực sự thích tương tác với mọi người. Tôi muốn nhìn trái đất trước khi nó thay đổi”, anh nói.
vì thế, tới năm 2009, anh nghỉ việc và mở màn dành toàn bộ thời kì để đi du lịch cùng khách du lịch gái – người sau này trở thành vợ Canever. “Tôi có thể tới Tây Âu khi chúng tôi già hơn, và nó sẽ không có gì thay đổi. Nhưng những nơi khác, chúng đang thay đổi rất nhanh”, nam du khách nói về lý do ưu tiên các nơi tới khác nhau, thay vì các quốc gia có nền độc lập vốn có.
Theo Liên hợp quốc, một quốc gia được tồn tại hợp pháp trên phiên bản đồ trái đất phải có dân số thường trú, lãnh thổ xác định và có kiểm soát biên giới, chính phủ độc lập, có quan hệ ngoại giao với các quốc gia khác. Điều quan yếu nhất, nó phải được Liên hợp quốc xác nhận. ngày nay, tổ chức này chỉ xác nhận 193 quốc gia. Liên đoàn bóng đá quốc tế FIFA xác nhận 211 quốc gia và Tổ chức tiêu chuẩn hóa quốc tế ISO liệt kê 249 mã quốc gia.
Những người yên lặng bí mật trên cánh đồng
Anh Minh (Theo Insider)
No comments:
Post a Comment